56 bài thơ về hoa sen, thơ hay về sen trong Phật giáo

Sen là biểu tượng của sự khiêm tốn, e thẹn nhưng thanh cao, thuần khiết, trong sáng… rất phù hợp với cốt cách của người Việt Nam. Cũng không tự nhiên mà sen lại trở thành nguồn cảm hứng vô tận cho các thi nhân. Hiếm có loài hoa nào lại mộc mạc mà thanh cao đến thế! Chúng ta cùng điểm qua các bài thơ về hoa sen để tìm hiểu nguyên do!

Những bài thơ về hoa sen đẹp ngây ngất lòng người

Thi nhân không chỉ đơn giản ngợi ca về vẻ đẹp của hoa sen. Đôi khi hoa sen còn được dùng để làm hình ảnh ẩn ý sâu xa thông qua đặc điểm và tính chất của hoa. Cùng điểm qua những câu thơ về hoa sen bên dưới để thấy được những vẻ đẹp ẩn sâu của loài hoa này!

Sen Nở Trên Hồ Gươm (Tác giả: Tản Đà)

Hồ Gươm, sen nở hương ngát Hương sắc ai chẳng mê say đắm Sen tàn, lá rách, tả tơi Lai vãng quanh hồ, người tiếc thương nhiều Nước hồ sen phản ánh tinh khôi Sắc hương cuộn tròn cùng đời thường Thân sen buồn bã, giận giữa trời Hương sắc cho người, sen trọng khinh.

Hồ Sen và Tôi (Tác giả: Phan Thúc Định)

Mùa Thu đã ghé đến, đậu kín những hàng cây Làm cho lá sen chuyển sang màu vàng au Hạ trốn biệt sau những tháng ngày hối hả Cơ thể mồ hôi như sóng muối trải dài! Những đầm sen rơi bóng mơ màng bên trời Vẫn mang theo tiếc nuối của một mùa xuân chưa đủ Bông sen cuối mùa hiện lên, cô đơn và buồn bã Không hay biết mình đang cứu chuộc cho cả một mùa đi qua! Cô láng giềng trốn thoát khỏi ánh bình minh Mượn sương sớm để che lấp bản thân trước nắng Tiếc thương hoa sen hồng, lòng thổn thức...mắt ngấn nước Khói từ mặt hồ tràn lên, làm má hồng tươi sáng! Không còn bóng dáng cô đơn, bông sen hé nụ cười Gương lóng lánh chiếu khuôn hình thiếu nữ thanh xuân Môi em quấn quýt vào bông sen nồng ấm Nắng nhẹ vén sương tạo hình ảnh tuyệt vời trên bức tranh trời xanh.

Hương hoa sen (Tác giả: Nguyễn Tâm)

Mảnh khảnh hình bóng em dưới bề mặt ao Áo trắng hay lúc hồng đào Yếm vàng rực nắng, mắt xanh xòe Váy xanh xòe trong làn gió nhẹ lay động Xuân đến, cô gái khoe vẻ tươi tắn Hè đến, bóng em giao duyên bên bờ ao Thanh sao bùn nước không vết nhơ Hương thơm nhẹ nhàng, thuần khiết như sen!

Hương cánh sen (Tác giả: Phan Duy)

Bức tranh nắng hồng ấm áp trên đài sen Lọc hương thơm từ vị chát của nước phèn Đêm về, hơi sương đọng lấy cánh hoa Sáng mai, ánh gương trong ngà lấp lánh. Gió nhẹ vờn lượn cánh hoa Tim sen như viên đá vàng đắp nên Tình yêu biết bao chứa chan Lánh xa, dát ngọc để trở nên thanh tao hơn. Bão tản, hoa sen vẫn dịu dàng dập dềnh Nghe thấy hương thơm ngạt ngào thoang thoảng Đường đời uốn khúc nghẽn ngào mọi hướng Nhìn hoa sen để nhớ về cội nguồn nước non!

voh-tho-ve-hoa-sen-10

Thơ sen tháng 6 - Chào Mừng Tháng Sáu (Tác giả: Đỗ Hương)

Tháng Sáu trở về quê hương Mẹ Hoa sen khoe sắc trên đồng cỏ Hương thơm ngát hồn người say mê Nhú từng cánh, từng cánh. Sáo hòa nhạc vi vu dọc theo bờ sông Trâu nhai cỏ xanh trải rộng đồng Các chú bé chú mục đồng quê vui đùa Hái sen từng bông nhỏ bé. Bầy trẻ đuổi chạy nhau lướt qua đồng cỏ Miệng nhai những nắm sen mát lạnh Cười vui tươi từ đáy lòng Rách cả bát sen thành từng dải nhỏ! Gió nhẹ vuốt nhẹ theo bờ sông hữu tình Những du khách nghe thấy hương sen bồng bềnh Say sưa ngắm những đám cỏ mềm mại Bình yên lòng tràn đầy hỏi thầm. Có lẽ nơi nào giữa cảnh đẹp non xanh Làm lòng bâng khuâng nhớ đến quê nhà Có mảnh gấm nào đẹp như làn da mẹ Đậm hương quê hương, làm hồn ta say mê.

Cánh sen hẹn ước (Tác giả: Thiên Ân)

Sen tự bao giờ đã có tuổi? Thỉnh thoảng tương tư, đôi cánh gối đầu Hương bay thoảng thoảng miền rong ruổi Rồi đến một ngày, ta hẹn ước yêu nhau. Sen nở, tình chớm kết nụ Đôi ta hòa mình, hoàn hảo không chê Làm sao em chìm trong lưỡng lự, Chẳng thốt lời, im bặt môi nở hoa. Sen ru hồn gió, muôn tê dại Bùn lầy còn lưu lại dấu chân ai? Em vẫn là chính em, con gái Luống cuống xanh tươi, tóc dài lay động. Sen nở, sen tàn, lại sen nở Nhánh mi còn đọng một chút âm vang Lồng ngực vẫn đều hơi thở sâu Mơ ước, một ngày ta trao tình thắm. Sen đưa hương, say giấc điệp Mơn man, xao xuyến trong cõi vô thường Bài thơ tình yêu anh viết tiếp Gieo vần, ngân nga một bờ thương.

Hoa Sen (Tác giả: Mr.Smile)

Hoa sen sóng sánh làm thinh Nở ra những đóa hữu tình nên thơ Trời còn cho hạt mưa thưa Cho hoa tắm mát thêm đưa hương nồng.

Hoa Sen (Tác giả: Dương Thế Quang TNXP)

Nếu ai có hỏi loài hoa nào đẹp nhất Tôi sẽ trả lời đẹp nhất đóa hoa sen Không khoe sắc như loa kèn, phượng vĩ Cũng chẳng quý phái như dạ lý, hải đường

Hoa sen sống đơn giản giữa đời thường Trong ao nước bên đường làng quê êm ả Mặc dòng đời luôn quay cuồng hối hả Chốn bùn lầy hiên ngang dáng đứng một loài hoa

Nếu ai hỏi hoa gì tinh khiết thanh cao Tôi sẽ trả lời không loài nào sánh với hồng sen Từ chốn bùn đen dân giả thấp hèn Vươn mình tươi thắm đóa hồng tỏa hương

Tòa sen Phật ngự chốn thiền đường Trụ ngôi Tam bảo ngàn đời bất ly Hoa sen hoa của trí huệ từ bi Vị chúng sinh hoạn nạn độ đời trầm mê

Nếu ai hỏi hoa nào đáng yêu nhất trên đời Tôi sẽ trả lời yêu nhất đóa ngọc sen Tên Mẹ hiền là tên loài sen ấy Nên tôi yêu hoa ấy suốt cuộc đời này

Thấy hoa lòng bồi hồi đầy thương nhớ Còn vẳng bên tai lời người dạy thuở còn thơ Nghèo mà sạch tâm hồn không được nhuốc nhơ Như hoa sen giữa bùn luôn hương thơm tỏa ngát.

Hoa Sen (Tác giả: Trần Minh Hiền)

Giọt nước tưới cây ao ước

mùa xuân sưởi ấm nhân quần

tình yêu đốt cháy quạnh hiu

riêng em vun vén êm đềm hoa sen.

Hoa Sen (Tác giả: Vũ Đình Phận)

Mỗi năm vào tiết thu sang Bâng khuâng tôi thấy sen tàn trong ao Rã rời cánh mỏng thanh tao Nhẹ rơi theo những rì rào heo may Lá xanh tàn héo mỗi ngày Tong teo mấy cọng hao gầy xót xa...

Ai người say đắm hương hoa, Thu sang tình có mặn mà nữa không?

Một đời gạn đục khơi trong Dẫu lìa ngó ý tơ lòng còn vương Nhụy vàng thanh khiết đưa hương Tả tơi cánh thắm, chiều sương hạ tàn

Lá xanh bông trắng nhị vàng Sen ơi! Trải mấy đoạn tràng sầu đau! Sống cùng tù đọng bùn sâu... Gần bùn mà vẫn thanh cao rạng ngời

Thu - đông luân chuyển đất trời Hạ về sen lại ngời ngời sắc hương!

voh-tho-ve-hoa-sen-11

Hoa Sen (Tác giả: Nguyên Hữu)

Mọc giữa bùn đen một loài hoa Hé nụ đơm hoa giữa nắng hè Hương thơm ngào ngạt - ôi ngây ngất Lại thêm vẻ đẹp mắt anh say…

Hoa Sen (Tác giả: Nguyễn Khắc Thiện)

Hoa gì mà đẹp bằng sen Đào thua sắc thắm, hồng ghen kém tình Từ trong bùn đất vươn mình Thanh tao tỏa sáng lung linh sắc màu.

Hoa Sen (Tác giả: Đăng Lộc)

Diễm lệ đâu bằng những đóa sen Đà vươn mãnh liệt trước chua phèn Bình minh núi thẳm nâng đài dậy Tiên cảnh mây hồng đón sắc chen Khiết bạch thanh cao nào ngại khó Chân như bổn tánh chẳng lo hèn Duyên phần lạc lối trong phàm tục Để mãi cho đời quyến luyến khen.

Hoa Sen (Tác giả: Nguyễn Tâm)

Mảnh khảnh thân em ở dưới ao Khi thì áo trắng lúc hồng đào Bên trong màu yếm vàng hanh nắng Váy rộng xòe xanh gió lao xao Xuân đến bao cô khoe sắc thắm Hè về một bóng em đổi trao Thanh tao bùn nước không nhơ bẩn Thuần khiết hương thơm nhẹ ngọt ngào!

Hoa Sen Trên Lửa 2 (Tác giả: Sông Lam)

Hoa đời cậy lửa thoát bùn đen U ẩn nỗi lòng mang chịu tiếng hèn Êm ấm dương phàm đâu thích hưởng Ngọt ngào cõi tạm chẳng cần chen Hàng ma diệt ác dùng tâm tuệ Ẩn mệnh vùi thân dõi ánh đèn Nguyện gửi nhờ nương thuyền Bát Nhã Xa lìa ảo mộng sáng hồn sen.

Mùa Này Đồng Tháp Quê Em Đang Mùa Nước Nổi Hoa Sen Ngút Ngàn (Tác giả: Nhi Nguyên)

Mùa về Cao Lãnh quê em Này đang lúc nở nhiều sen nhất này Đồng quê sông nước miền Tây Tháp mười đẹp nhất là đây sen hồng

Quê mình những nước và sông Em giờ đang nhớ và trông quê nhà Đang thì sen trổ ra hoa Mùa này thu hoạch mọi nhà bận thay

Nước phù sa chảy về đây Nổi dâng lênh láng tràn đầy xứ em Hoa đang trong nước gặp phèn Sen cùng nở rộ khắp miền vùng tây

Ngút xa tận cuối trời mây Ngàn sen thắm đỏ phủ đầy đua chen.

Thơ về hoa sen Phật Giáo - biểu tượng của sự thanh khiết

Từ xa xưa, sen đã là biểu tượng thiêng liêng của Phật giáo. Mỗi khi chúng ta nhắc đến sen trong Phật giáo thì lập tức sẽ nghĩ ngay đến tòa sen uy nghi mà đẹp đến nao lòng.

Sen được chọn không bởi vẻ đẹp của nó mà bởi vì sen mang trong mình hàm ý trong sạch, thanh khiết. Hoa sen gần bùn nhưng vẫn kiêu hãnh ngẩng cao đầu mà tỏa hương. Gần bùn nhưng sen chẳng lắm mùi bùn, vẫn giữ được vẹn nguyên chính mình. Những điều ấy đã được đúc kết qua các bài thơ về hoa sen trong Phật giáo dưới đây.

Hoa Sen (Tác giả: Đường Luật - Xướng Họa)

Vươn mình tươi thắm đóa hồng sen Dẫu chịu bùn tanh chẳng lụy hèn Sống cõi vàng thau đầy cặn bã Nhưng lòng trắng bạch khó nhơ đen Mang màu quyến rũ nơi đầm nước Giữ nét uy nghiêm dưới tháp đèn Nắng đội mưa dầm thân ngạo nghễ Hương lồng theo gió tiếng đời khen.

Hoa sen 2 (Tác giả: Liên Hương)

Kính Phật xây đài trọn ý sen Bùn nhơ nước đục lánh tâm hèn Tơ hồng lúc chết còn vương ngó Nhụy thắm sinh thời chẳng nhuốm đen Nắng gội lòng trong sâu tựa bể Mưa chan dạ thảo sáng hơn đèn Không màng sân hận dòng đen bạc Mãi ngát hương thầm nức tiếng khen.

Hoa sen (Tác giả: Tú lang thang)

Trong đầm gì đẹp đẽ bằng sen, Giữa chốn bùn nhơ chẳng phải hèn. Ngan ngát hương trời khoe áo thắm, Dịu dàng sắc nước vượt bùn đen. Nam mô biển lớn thuyền qua bến, Tịnh độ sông sâu rọi ánh đèn. Bát nhã đưa người rời bể khổ, Sen vàng rực rỡ Phật ngời khen.

Hoa Sen Biểu Tượng Đạo Phật (Tác giả: Lamca)

Vô Nhiễm - không dính mắc Trần Trừng Thanh - cảnh giới trong lành an nhiên Kiên Nhẫn - duyên khởi đạo thiền Viên Dung - vô ngại cảnh miền sắc không Thanh Lương - bể khổ hóa công Hành Trực - Ngay thẳng pháp trông một đường Ngẫu không - hỷ xả cúng dường Bồng Thực - nhân quả duyên nương bóng hình.

Nguyện Như Là Hoa Sen (Tác giả: Tịnh Nguyệt Vân)

Nguyện như là hoa sen muôn thuở vẫn vươn lên để thường giúp muôn loài luôn sống tròn rộng thênh.

Nguyện như là hoa mai muôn thuở vẫn tự tại để thường giúp muôn loài luôn sống tròn vô ngại.

Nguyện như là hoa cúc muôn thuở vẫn tri túc để thường giúp muôn loài sống tuyệt vời như Bụt (Buddha).

Nguyện bao công đức lành thường giúp bao chúng sanh luôn sống tròn tươi mát trong Nguồn sống cao thanh...

Nam-mô A Di Đà Hoan Hỷ Quang Như Lai, Nam-mô Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ Tát Ma Ha Tát, Nay kính,

Vịnh Hoa Sen (Tác giả: Chu Hà)

Nguyện hiến châu thân giải bụi hồng Ta bà thế giới giữ tâm trong Sắc không khoe sắc dù xuân ấm Hương thoảng mùi hương dẫu hạ nồng Kính Phật xây đài đâu kể đức Thương người ghép nhụy chẳng khoe công Danh vang quân tử đời xưng tụng Tế đạo phò nguy trọn hết lòng.

Sen kinh Phật (Tác giả: Minh Đức Triều Tâm Ảnh)

Loài hoa tiết hạnh dị thường Đêm đêm giữ ngọc, gìn hương cho đời Trinh nguyên lay động đất trời Thơm câu kinh Phật, ngát lời ca dao.

voh-tho-ve-hoa-sen-12

Sen tụ thiền (Tác giả: Minh Đức Triều Tâm Ảnh)

Kết đài, lá lục vươn lên Cọng xanh xuyên nước, tụ thiền đầu hoa Thuyết kinh, nhất đóa nhất tòa Thơm lừng hương pháp, ta-bà hóa duyên.

Sen biến tấu (Tác giả: Minh Đức Triều Tâm Ảnh)

Đáy bùn, mầm chuyển hóa sinh Chắt chiu nhựa luyện, kết tinh ngọc ngà Phong lan cùng với liên hoa Sắc hương biến tấu khúc ca hạ vàng.

Sen cát tường (Tác giả: Minh Đức Triều Tâm Ảnh)

Đình, chùa biểu tượng tinh anh Phù điêu, bích họa khắc tranh cát tường Đóa liên hoa, tuệ đông phương Sinh từ bùn đất, thiền hương dịu dàng.

Hoa Sen Tám Cánh (Tác giả: Mặc Giang)

Hoa Sen tám cánh em mang Tâm như sáng tỏa trên đàng em đi Nhìn đời ánh mắt từ bi Nói năng ký xuất nghĩ suy tỏ tường

Hoa Sen Tám Cánh em nương Ba ngôi Tam Bảo pháp vương nhiệm mầu Núi cao hố thẳm sông sâu Mở lòng trắc ẩn, bắc cầu lại qua

Hoa Sen Tám Cánh thiết tha Em mang dấu ngọc vào nhà Như Lai Gồm thâu quá khứ vị lai Sống trong hiện tại hoa mai trổ rồi

Cây xanh tươi lá đơm chồi Hoa thơm thêm nhụy tô bồi tương lân Hoa Sen Tám Cánh ân cần Thời thời khắc khắc chuyên tâm tu hành

Sen vàng sen trắng sen xanh Liên Trì Hải Hội vẫy cành thùy dương Em mang đạo lý lên đường Từ bi thấm nhuận yêu thương muôn loài

Du thuyền bát nhã ra khơi Cứu người hoạn nạn độ đời trầm mê Nhà xưa đã có lối về Ba đường sáu nẻo mải mê lâu rồi

Hoa Sen Tám Cánh em ơi Ưu Đàm thơm ngát, mỉm cười trao tay Đạo vàng sáng tỏ hơn ngày Không còn đêm tối đọa đày trần lao

Em mang hoa ấy đi nào Đóa hoa tự tánh nhập vào pháp thân Em mang hoa ấy chuyên cần Ngàn năm hiện hữu trăng ngàn thiên thu.

voh-tho-ve-hoa-sen-13

Thơ về hoa sen và thiếu nữ

Những cô gái 19 đôi mươi rất thích đứng cùng với hoa. Ở cái độ tuổi cũng đang nở rộ như hoa, đứng cùng hoa như muốn cùng khoe sắc. Chúng ta hãy xem thử thiếu nữ và hoa sen trong vần thơ của thi sĩ sẽ hiện lên như thế nào?

Bài thơ Sen và Em (Tác giả: Nguyễn Ngọc Sáng)

Thuyền nhỏ, thiếu nữ, và bông sen Áo trắng tinh khôi, hòa mình trong sắc trắng Đôi môi hồng búp sen tươi tắn. Người quân tử nhìn em, lòng tràn đắm yêu thương Hương sen thoang thoảng, như là lời gọi mời Em và sen hòa quyện như bức tranh tuyệt vời Làm cho trái tim xao động, làm thơ hồn nhiên.

Đoán sen riêng của em (Tác giả: lâm Bình)

Một đóa sen hồng thơm lừng Hương sắc nồng nàn, triền miên với người Dù gặp bão tố trên đường đời Hương hoa vẫn long lanh, ngọt ngào trường tồn. Cuối cùng, sen hồng gặp nhau Trong lặng thinh và say đắm nồng nàn Phút kỳ diệu, lòng lặng ngắm nhau Hương sen tỏa ngát, lòng cuồng dại cuối mùa. Em về, sen vẫn gọi mênh mông theo bước chân Trong giấc ngủ, em mơ về đầm sen rộn ràng

Hà Nội anh, sen khao khát mùa này Cơn mưa tưới ướt cánh sen, hương rơi bất tận. Hoa sen khiêm nhường, nhựa sống đang sinh sôi Màu trắng tinh khôi, hương nồng rực rỡ Quyến luyến bên sen, những ngày lặng lẽ, Từng giọt mồ hôi, hòa mình vào sự kiệt tác. Đọng mặn trong trái tim con gái miền Nam Cô gái Nam hái sen tại miền Bắc Hái với những cố gắng, men ngọt cuối mùa sen Dù biết sen cuối mùa không kiêu sa lộng lẫy. Em hái sen về, ôm trọn một mùa say mê, Đợi người, tình đầy vị ngọt Hương sen quyến luyến, trái tim tràn đầy tình cảm.

Thiếu Nữ Và Hoa Sen (Tác giả: Nguyên Hữu)

Cơn gió đến xôn xao Thưởng thức hương sen ngào ngạt tỏa Cô gái xinh đẹp quá…

Cơn gió đến thì thào Con sóng dậy nghe bao chuyện kể Chiếc thuyền nhỏ ngủ mê…

Cơn gió đến cúi chào Nhiều chiếc lá tự hào vẫy khoe Một bông sen tươi trẻ…

Cô gái ngồi trên thuyền Cuộc đời thật bình yên - thơ mộng Ai ngăn tiếng sóng động?...

Đầm thật nhiều sen nở Mùi hương theo làn gió du ngoạn Cô gái đẹp phân vân…

Nhiều chiếc lá tự hào Đã nhuộm xanh cả dòng sông quê Bầu trời đang kể chuyện…

Giữa bạt ngàn sen nở Có bông hoa nín thở mơ màng Khi anh nắm tay em…

voh-tho-ve-hoa-sen-14

Yếm Đào Và Hoa Sen (Tác giả: Nguyên Hữu)

Trời xanh con nắng vàng hanh Bóng mây đuổi bắt lanh tranh gió trời Yếm đào - sen nở bung đời Ấp ôm dành giật nụ cười em - hoa Mơn đời chúm nụ gió xoa Đượm hương chờ tiết múa ca khoe mầu Tuần hoàn gõ nhịp buông câu Lượn trên quyện dưới gió bâu yếm đào...

Diệu Âm (Tác giả: Nguyễn Bắc Sơn)

Mắt người như cánh hoa sen xanh Mắt của rừng nai mắt của tình Một sáng ta về ngây ngất nhớ Âm thầm thu phát những âm thanh.

Sen và em (Tác giả: Phan Thúc Định)

Thu đã về đậu kín những hàng cây Nhuốm vàng au lên từng chiếc lá Hạ trốn biệt sau tháng ngày hối hả Đổ mồ hôi in sóng muối lưng người! Những đầm sen rệu rã lặng bên trời Vẫn nuối tiếc cái xuân thì chưa thỏa Bông sen cuối mùa cô đơn buồn bã Đâu biết mình đang cứu cả mùa đi! Cô láng giềng trốn mẹ đón bình minh Mượn sương sớm che lấp mình trước nắng Tiếc sen hồng thổn thức lòng... mắt ngấn Khói mặt hồ chờm mướt má hồng tươi! Không còn thấy cô đơn bông sen hé môi cười Gương lóng lánh soi khuôn hình thiếu nữ Môi em tươi quyện vào sen nóng hổi Nắng vén sương ảo ảnh cả khung trời.

Những bài thơ hay về hoa sen trắng

Màu trắng giúp hoa sen càng trở nên thuần khiết hơn. Nhìn từ xa đóa sen giống như nàng tiên nữ đang đáp xuống mặt nước, không nhiễm chút bụi trần.

Ngắm nhìn thật kỹ, đắm mình trong vẻ đẹp ấy, lòng người thi nhân cũng trở nên tinh khôi hơn bao giờ hết. Có lẽ vì thế mà những câu thơ về hoa sen trắng luôn mang lại cảm giác trong trẻo giọng thơ nhẹ nhàng mà tươi sáng.

Sen trắng (Tác giả: Nguyễn Đỗ)

Nụ sen trinh trắng đoan trang Như còn e thẹn nắng vàng bình minh Nụ sen tình của đôi mình Bao giờ nở rộ hồ xinh rạng ngời

Nhụy vàng hoa trắng chơi vơi Chút hồng trang điểm hương trời ý thơ Anh về dệt những mộng mơ Em về đan ước thêu tơ tình hồng

Nụ hoa sen trắng trinh trong Tình em bền thắm cõi lòng thanh thanh Lòng vàng ngọc, mộng mơ xanh Một mai nắng tỏa mộng lành đơm hoa

Mùa sen nở rộ ngàn hoa Hồn thơ nắng mộng chan hòa dáng thơ Vâng em chín cả mùa mơ Hồn anh chan chứa đường tơ sen tình.

Bạch liên hoa (Tác giả: Phạm Hùng)

Ngập trong bùn chẳng vấy hôi tanh Ưu tư cởi dâng nhành hoa trắng Thân dù cong, tâm vẫn phẳng Sương gió dầm mình mãi lặng lẽ vươn.

Sen trắng tinh khôi (Tác giả: Trần Bảo Kim Thư)

Bốn mùa sống giữa chốn bùn đất Khí thế cao quý, không chút mờ mịt Cánh trắng tinh khôi như tuyết bạch Nhụy vàng óng ả sắc hoàng tơ Tâm giác phổ độ, bên chân Phật Ngộ tính thăng hoa giữa đền thờ Phẩm hạnh bồ đề, đẳng cấp thiện mỹ Cõi đời thoát tục, vạn người mơ.

voh-tho-ve-hoa-sen-15

Hoa Sen (Tác giả: Trần Bảo Kim Thư)

Chỉ đợi hạ về chẳng thích đông Búp non phơn phớt trắng pha hồng Ao bùn chữa vướng mùi trần tục Cửa Phật chớ phiền chuyện sắc không Vẹn chữ thanh cao làn gió nội Tròn câu tiết hạnh vị hương đồng Ngàn năm nức tiếng trong trời đất Tinh khiết danh lừng đệ nhất bông.

Hoa Sen Nở Trước Nhất Đầm (Tác giả: Tản Đà)

Trong đầm gì lại đẹp bằng sen, Một đóa hoa kia nở trước tiên. Mặt nước chân trời thân gái lạ Đài xanh cánh trắng nhị vàng chen. Xôn xao bay rồi đàn con bướm, Đủng đỉnh bơi xa một chiếc thuyền. Đã trót hở hang khôn khép lại. Lại còn e nỗi chị em ghen.

Hoa Sen Trắng (Tác giả: Đỗ Hữu Tích)

Hương sen ngan ngát thơm xa Nhụy vàng rực rỡ cánh hoa trắng ngần Mơ màng dưới ánh trăng ngân Đẹp như tiên nữ khỏa thân tắm hồ.

Hoa Sen Trắng (Tác giả: Trần Bảo Kim Thư)

Bốn mùa dẫu sống chốn bùn nhơ Khí chất thanh cao vẫn chẳng mờ Cánh trắng tinh khôi màu bạch tuyết Nhụy vàng óng ả sắc hoàng tơ Giác tâm phổ độ bên chân Phật Ngộ tính thăng hoa giữa điện thờ Phẩm hạnh bồ đề chân thiện mỹ Cõi đời thoát tục vạn người mơ.

Mong Như Hoa Sen Trắng (Tác giả: Người Lính)

Bước chân đi giữa cuộc đời Bụi trần bám lấy cả người còn đâu Sân si sướng khổ vui sầu Tiểu nhân, quân tử… sắc màu nhá nhem

Đêm nằm lạc giữa rừng sen Mới hay tay sợ lấm lem bụi, bùn Ngồi lần tràng hạt run run Mong như sen trắng đồng bưng diệu kỳ

Vui sầu sướng khổ sá chi Đường dài lắm bụi vẫn đi đến cùng Sen thơm dẫu đứng giữa bùn Người gieo hạt chớ ngại ngùng mùa sau

Tiếng gà đẩy giấc chiêm bao Ngoài đầm gió lộng gửi vào mùi hương Đường đời một nắng, hai sương Mong như sen trắng hướng dương rạng ngời…

voh-tho-ve-hoa-sen-16

Thơ về sen hồng - độc đáo nhưng vẫn đằm thắm, diễm lệ

Hoa sen hồng trở thành biểu tượng của sự quyến rũ đậm chất đồng quê. Màu hồng của sen có sự thu hút riêng bởi cái nhàn nhạt như có như không hệt như thiếu nữ làng bên e ấp. Đồng thời kết hợp cùng tầng tầng lớp lớp cánh sen xếp xen kẽ, nở rộ nhưng vẫn úp vào lòng nhụy như cô thôn nữ đằm thắm mà diễm lệ.

Hẳn có không ít người yêu sen bởi màu hồng phấn đặc trưng này của sen, trong đó có cả các thi nhân. Nằm trong chùm thơ về hoa sen, thơ về hoa sen hồng vẫn giữ cho mình một nét đặc trưng riêng biệt và kín đáo chờ độc giả đến khám phá.

SEN! (Tác giả: Trương Túy Anh)

Sen hồng rực rỡ giữa đầm Dịu dàng, tinh khiết, duyên ngầm đẹp sao Hương sen dịu ngọt thanh cao Quyện trong làn gió đón chào ban mai Tự hào sen sống thẳng ngay Tự tin gạn đục đẹp thay cuộc đời Vươn lên từ dưới bùn nhơ Kiên cường chịu khổ, mọi người yêu Sen.

Hoa Sen Trên Lửa (Tác giả: Sông Lam)

Trần ai bão táp lại giông vùi Giữ dạ trong ngời để sống vui Dẫu kẻ chùn tâm nào chịu tiến Mà ta vững chí chẳng mong lùi Răn rèn chúng nạn là răn mỗ Cứu dạy dân hiền cũng cứu bui Ở cõi ta bà nhưng hướng Phật Hồng liên tỏa ngát vị thơm bùi.

Buổi Sáng Hôm Nay (Tác giả: Huy Cận)

Anh tặng em buổi sáng hôm nay Có hoa sen nở hồ Tây trắng hồng Tặng em trời mát như sông Trong veo chảy giữa hai dòng cây xanh

Anh tặng em buổi sáng lòng anh Có mây có nước có cành có hoa Có mình và lại có ta Trong hương sen ngát nở xoà lòng sen

Anh tặng em cả những ưu phiền Trong câu hát cũ nghe bên chợ cầu Còn hằn trong chữ trong câu Nỗi đau ngày trước cày sâu mặt người

Anh tặng em buổi sáng mai đời Bước chân quen thuộc, tiếng người lại qua Mây phồng buồm bạc xa xa Ngày lên gió mới, lòng ta tặng mình.

voh-tho-ve-hoa-sen-17

Hồ Tây mùa sen nở (Tác giả: Phan Huy Hùng)

Sớm mai nào Hồ Tây cũng có sương Nắng lên rồi đó đây còn bảng lảng Thuyền ai đó trong đầm sen thơm ngát Người lẫn trong hoa cho hoa đẹp bội phần.

Bàn tay ai đưa đón những búp sen Nắng chiếu qua làn sương hồng lên như lửa Lửa chuyền lên môi lửa chuyền lên má Cho nụ cười tỏa sáng cả rừng hoa.

Hương sen thơm quấn quýt quyện hương trà Thơm lây cả tay mình nhớ bàn tay ai ướp Như tình ai nồng đượm Với ai kia hay chỉ với riêng mình?

Nhấp ngụm trà lại nhớ nụ cười xinh Dáng thon thả in hình trong bóng nước Và búp sen hồng trong búp tay em hồng rực Một thoáng thôi... vương vấn mãi trong lòng.

Dáng Sen (Tác giả: Nguyễn Thành Lợi)

Dáng Sen một búp mịn màng, Dáng Em, thanh tú, nhẹ nhàng rất duyên! Sắc sen hồng thắm, khôi nguyên, Sắc Em hồng mát, thuyền quyên mặn mà! Hương sen thơm ngát đậm đà, Hương Em thương nhớ như là hương cau! Dù cho năm tháng qua mau, Sen hồng vẫn thắm, xa nhau vẫn về!

Sen hồng (Tác giả: Trần Lực)

Liên trì vẫn gọi ấy là sen Chẳng ngại đầm sâu, sợ nước phèn Sáng đỏ bông ngời đâu phải lấn Đêm vàng nhụy thắm há cần chen Thơm đài thoát tục do đời bạc Ngát nhị xa trần bởi kiếp đen Giữa áng mây hồng tâm tịnh độ Liên trì vẫn gọi ấy là sen.

Thơ Hán về hoa sen

Đâu chỉ ngày nay chúng ta mới biết chuộng vẻ đẹp của hoa sen. Từ ngàn xưa con người đã luôn nhìn ngắm và thưởng thức cái hay ho ý vị của loài hoa này.

Những bài thơ đường về hoa sen vẫn còn được lưu truyền và phổ biến đến ngày nay là nguồn cảm hứng cho các thể hệ sau này biết đến vẻ đẹp của hoa sen.

Liên Hoa (Tác giả: Quách Chấn)

Kiểm nhị hương huân tự hữu tình, Thế gian hà vật tỷ khinh doanh. Tương phi vũ hậu lai trì khán, Bích ngọc bàn trung lộng thuỷ tinh.

Dịch nghĩa:

Cánh sen mịn màng, hương thơm quyến rũ, Trong thế gian không còn cánh hoa nào nhẹ hơn. Sau cơn mưa tới xem sen Tương phi trong ao, Trong như ngọc bích lung linh đọng trong lá sen.

Bạch Liên (Tác giả: Lục Quy Mông)

Tố hoa đa mông biệt diễm khi, Thử hoa đoan hợp tại Dao Trì. Vô tình hữu hận hà nhân kiến, Hữu hiểu phong thanh dục đọa thì.

Dịch nghĩa:

Loài hoa mộc mạc, chịu các hoa có hương sắc lấn lướt, Hoa thanh khiết này thích hợp nhất tại ao Dao Trì. Bị đọa nơi trần thế này vui buồn nào ai hay, Tới lúc héo rụng chỉ có trăng tàn và gió sớm.

voh-tho-ve-hoa-sen-18

Bồn liên thi đáp Di Xuân thứ vận (Tác giả: Cao Bá Quát)

Liên hoa cửu bất ngẫu, Khiếm ngã giai thi từ. Hàm phương trướng mạc phát, Lại tử tiên dung chi. Ly sơ cúc vị thổ, Cốc ám lan diệc suy. Khán quân ngũ đẩu thuỷ, Thôn kỷ Côn Minh trì. Vũ tễ không vô vân, Thiên sắc oánh pha ly. Đình đình chiếu cô ảnh, Khoáng tai cao thế tư. Hàn thử vô toàn công, Thuỷ lục các hữu thì. Quá thì lương hữu tích, Đắc thưởng diệc tương nghi. Du du mại hoa nữ, Xúc nhiệt nhật bôn trì. Tục tử bất giải thú, Nhan sắc độc sầu thuỳ. Tri quân vị thương chiết, Báo dữ hiếu hoa tri.

Bản dịch thơ:

Hoa sen lâu không gặp Vắng thơ hay ta làm Ngậm hương buồn chẳng nở Nhờ anh trước trông nom Rào thưa cúc chưa hé Hang tối lan cũng gầy Xem anh năm đấu nước Dốc cạn mấy ao đầy Mưa tạnh trời không mây Trong suốt như thuỷ tinh Rỡ ràng soi bóng lẻ Vòi vọi dáng cao thanh Lạnh nóng sao cho đủ Khô ẩm phải theo thời Lỡ khi thật đáng tiếc Được ngắm đáng công thôi Cô bán hoa buồn bã Nắng nôi thêm tất tả Phàm phu lí thú gì Mặt mày rầu rĩ quá Biết anh chưa nỡ hái Báo người yêu hoa hay.(Theo Đặng Thế Kiệt)

Di Xuân dĩ bồn liên vị thu phong sở tồi hữu thi kiến ký nhân thứ kỳ vận ca dĩ họa chi (Tác giả: Cao Bá Quát)

Vi hoa đương tác liên, Hương thanh cán trực tư dung tiên. Hoàng nê ngũ đẩu thuỷ nhất xích, Biệt hữu phong trí như động thiên. Công thành ý toại diểu nhiên khứ, Bất dữ phàm huỷ tương phan liên. Thả chước bạch ngọc trản, Thí ngâm "Thu thuỷ" thiên. Phong lưu tiêu sái hứa thuỳ khả? Ngã thị Phù Dung thành chi tản tiên. Nhân gian vạn sự liêu nhĩ nhĩ, Hoan hoa miết nhãn chân khinh yên. Nghiêm phong thê lộ bản sinh ý, Bất tác quá đương ngô thiên tuyền.

Bản dịch thơ:

Làm hoa nên làm sen Hương thơm thân thẳng dáng ưa nhìn Bùn vàng năm đấu nước một thước Phong cách dường như chiếm cõi riêng Công thành ý thỏa là đi hẳn Chẳng cùng cỏ nội cùng vấn vương Rót bạch ngọc một chén Ngâm "Thu thuỷ" một thiên Phong lưu khoáng dật ai bì kịp? Thành Phù Dung, ta là một vị tản tiên Muôn việc trên đời đều thế cả Cuộc vui như khói phút tan liền Gió ghê, sương buốt, cơ sinh hoá Bình thường giữ được tính trời nguyên. (Theo Vũ Mộng Hùng)

voh-tho-ve-hoa-sen-19

Bài thơ về hoa sen cho trẻ mầm non

Thông qua những vần điệu quen thuộc dễ nhớ, hoa sen dường như đến gần hơn với mọi thế hệ độc giả và càng thấm sâu vào trái tim những người yêu thơ văn, yêu cái đẹp. Dưới đây là một số bài thơ về hoa sen dành cho trẻ mầm non.

Hoa sen

Hoa sen sáng rực Như ngọn lửa hồng Một chú bồ nông Mải mê đứng ngắm Nước xanh thăm thẳm Lồng lộng mây trời Một cánh sen rơi Rung rinh mặt nước.

Hoa sen (Tác giả: Nguyễn Tâm)

Mảnh khảnh thân em ở dưới ao Khi thì áo trắng lúc hồng đào Bên trong màu yếm vàng hanh nắng Váy rộng xòe xanh gió lao xao Xuân đến bao cô khoe sắc thắm Hè về một bóng em đổi trao Thanh tao bùn nước không nhơ bẩn Thuần khiết hương thơm nhẹ ngọt ngào!

Hồ sen

Hoa sen đã nở Rực rỡ đầy hồ Thoang thoảng gió đưa Mùi hương thơm ngát Lá sen xanh ngát Đọng hạt sương đêm Gió rung êm đềm Sương long lanh chạy.

Hoa sen (Tác giả: Nguyễn Hoàng Sơn)

Mùa đông sen ngủ say Mùa hè, sen thức dậy Lá non hiện lên trước Búp sen hồng nhô sau Mở cánh áo lụa màu Sen thả hương vào gió.

voh-tho-ve-hoa-sen-20

Những bài thơ viết về hoa sen và cha mẹ

Như một cầu nối thần kỳ, sự dịu dàng, đằm thắm của hoa sen làm chúng ta liên tưởng đến cái ôm, bờ vai của cha mẹ.

Phải chăng vì vậy nên có người nhìn thấy hoa sen là lại nhen nhóm nhớ về gia đình về phụ mẫu. Thật tốt khi một lần nữa sen lại trở thành hình ảnh gián tiếp giúp những người con biểu đạt tình cảm của mình đối với đấng sinh thành.

Hai bài thơ bên dưới như lời tâm sự, bộc bạch của những đứa con muốn gửi gắm đến cho cha mẹ của mình.

Hoa Sen (Tác giả: Mỹ Linh)

Thương kính tặng Mẹ Lưng thon uyển chuyển vươn mềm mại Mắt biếc ung dung ngửa dịu dàng Khoác vạn đài tơ đường mỹ lệ Choàng muôn cánh mỏng nét đài trang Vạt hồng thúc hạt say mầm ngọt Sợi thẫm kêu sương chóe ánh vàng Lóng lánh giọt trong vờ đọng mãi Làn hương bay tỏa mộng đa mang.

Hoa Sen Nở Thắm Rạng Ngời. Xưa Nay Cha Mẹ Một Đời Vì Con (Tác giả: Nhi Nguyên)

Hoa sen nở thắm rạng ngời Xưa nay cha mẹ một đời vì con!!!

Hoa vùng Đồng Tháp quê em Sen mùa nước nổi phủ trên cánh đồng Nở khoe sắc biếc nụ hồng Thắm tươi rực rỡ trên dòng sông quê

Rạng cười nhụy sắc vàng khoe Ngời xinh hoa thắm ấp e thẹn thùng Xưa sen trong đất bịt bùng Nay dâng hương sắc hoa cùng đua chen

Cha xưa quê ở đất phèn Mẹ cùng cha biết bao phen khó nhiều Một lòng thương lắm con yêu Đời luôn vun đắp nuông chiều con ngoan

Vì mong con học đàng hoàng Con sau tài giỏi vẻ vang trên đời Hoa sen nở thắm rạng ngời Xưa nay cha mẹ một đời vì con…!!!

Những câu thơ về hoa sen đầy ẩn ý

Thi nhân không chỉ đơn giản ngợi ca về vẻ đẹp của hoa sen. Đôi khi hoa sen còn được dùng để làm hình ảnh ẩn ý sâu xa thông qua đặc điểm và tính chất của hoa.

Cùng điểm qua những câu thơ về hoa sen bên dưới để thấy được những vẻ đẹp ẩn sâu của loài hoa này!

Dùng hương sen để ngợi ca cốt khí của bậc anh tài

Nhân tài như thể bách hoa Hoa sen thơm ngát hoa trà đẹp tươi

Dùng hoa sen để đặc tả lại mùa hạ trong ngòi bút của đại thi hào Nguyễn Du

Sen tàn cúc lại nở hoa Sầu dài ngày ngắn đông đà sang xuân.

(Truyện Kiều, Nguyễn Du)

voh-tho-ve-hoa-sen-21

Dùng hoa sen để gửi gắm lòng mình

Vẫn biết lòng mình là hương cốm Chả biết tay ai làm lá sen

(Thơ: Nguyên Sa)

Bơi giữa mùa trăng em với sen Hương sen e ấp chút hương nguyền Lấp lánh trăng tình sen gợi nhớ Sen hồng sen trắng… ấy sen duyên.

(Thơ: Võ Quê)

Sen trở thành vật gợi nhớ cho những kỷ niệm xưa cũ Lang thang một tiếng chuông chùa Sen hồng chợt nở nhớ mùa hạ xưa.

(Thơ: Thanh Trắc Nguyễn Văn)

Hoa sen đã trở thành hình ảnh quá quen thuộc trong ký ức của mỗi người dân Việt Nam. Nhưng cuộc sống hiện đại, ta dường như ít bắt gặp hoa sen hơn ở trên các con phố thành thị.

Nếu bạn yêu thích loài hoa này nhưng vẫn chưa có cơ hội được ngắm nhìn nó thật kỹ thì hãy tìm đọc lại những bài thơ về hoa sen để được đắm mình trong thế giới ngát hương, trong trẻo.

Đừng quên cập nhật liên tục những bài viết mới nhất, hấp dẫn nhất tại voh.com.vn - Sống đẹp.

Link nội dung: https://unie.edu.vn/stt-ve-hoa-sen-va-thieu-nu-a59635.html