Today

Posted: 15/10/2012 | Author: anhngocle | Filed under: Truyện, thơ sưu tầm | Tags: các chuyện về động vật, chuyện một con chó tên g.h, mười hai tháng và một ngàn dặm |Leave a comment

CHUYỆN MỘT CON CHÓ TÊN G.H

Trích: “Mười hai tháng và một ngàn dặm”

Tôi không thể nào không động lòng

trắc ẩn khi gặp mọi thứ được gọi là

cuộc sống. Đây chính là điểm

khởi đầu và nền tảng của đạo đức.

- Albert Schweitzer -

chuyen mot con cho ten gh

Tôi vừa mới tốt nghiệp trường thú ý xong. Tôi đang làm việc tình nguyện ở một trại súc vật ở Thác Đôi, tại Idaho. Khi nhìn xuống thấy một con chó cái ngủ gà ngủ gật khi đang chạy, tôi biết mình sắp sửa phải đánh thức nó dậy để cho nó “ngủ luôn”. Một cái chết mới thật độc ác.

Con chó cái này là một con chó lai chẳng có tên, chẳng có chủ, chẳng có một hy vọng. Con vật suy dinh dưỡng khủng khiếp, người nó chỉ còn da bọc xương.

Có thể nói con vật thật may mắn khi có mặt ở đây. Người ta đã tìm thấy nó bên vệ đường, con vật bị bỏ mặc sống chết ở một vùng sâu trong hạt chúng tôi.

Một chủ trại nuôi súc vật tốt bụng đã tìm thấy nó. Ông ta đã đem cô nàng lại trại nuôi súc vật địa phương. Con vật lại có mặt cùng với những cô chó cái xinh xắn lẫn xấu xí tối ngày dí mõm vào cửa chuồng, hy vọng bắt được mắt của người có lòng từ tâm, có nhà đủ rộng để cho chúng một cơ hội.

Vấn đề là lúc đó có quá nhiều những con vật cưng vô chủ và không có mấy ai nhận nuôi chúng. Suốt một tuần, con chó đó đợi chờ, đuôi nó ve vẩy.

Nhưng hôm nay, thời hạn của nó đã hết rồi. Không ai nhận nuôi nó. Người ta hoặc chê những con vật quá lớn, hay quá nhỏ, lông nhiều quá, hay quá già. Chẳng đủ chỗ chứa tất cả những con thú đi qua chỗ mình, chúng tôi đã chuẩn bị để kết thúc đời nó thật nhanh chóng mà không gây đau đớn. “Còn tốt hơn là chết đói ở miền quê” - Tôi thốt lên, tìm sự an ủi trong những lời nói này.

Tôi bước vào nghề này do tôi yêu súc vật ghê gớm. Tôi đã được học tập ở trình độ cao, được giao cho trách nhiệm cứu sống súc vật và làm cho con vật không đau đớn. Tuy nhiên ở đây, tôi lại được giao nhiệm vụ kết liễu cuộc sống của sinh vật ngây thơ này. Tôi ghét nhiệm vụ này lắm nhưng cũng phải làm. Tôi cố kềm cảm xúc của mình, tôi chuẩn bị sẵn sàng thực hiện phần việc mà tôi đã được dạy.

Tôi đặt cô chó trên bàn, con vật lắc lắc thân hình gầy dơ xương của nó lộ vẻ vui sướng khi tôi thốt ra những lời nhẹ nhàng và vỗ vỗ đầu nó. Con vật ve vẩy đuôi khi nhìn vào mặt tôi. Nhìn vào cặp mắt nó, tôi thấy vẻ mặt đầy tin tưởng, một tình yêu thương vô điều kiện và sự trung thành tuyệt đối. Tôi cảm thấy điều đang diễn ra thật cay đắng và độc ác.

Những sinh vật hiện thân của những đức tính tử tế nhất trên hành tinh này lại bị giết vì một tội là không ai muốn nhận nuôi chúng. Con vật giơ chân ra cho tôi tiêm thuốc và liếm lấy bàn tay tôi. Con vật thì sẵn sàng, còn tôi thì không.

Tôi sụp xuống bên con chó, ôm nó thật chặt, nước mắt tôi nhỏ đầy xuống người nó. Tôi sẽ không bao giờ làm cái việc giết chết súc vật để không gây đau đớn nữa. Tôi sẽ không bao giờ làm cho một con vật phải chết không đau đớn chỉ vì lời yêu cầu của người chủ chẳng quan tâm đến nó, ngoại trừ trường hợp con vật đang bị đau khủng khiếp hay bị bệnh không thể chữa được.

Tôi đưa con chó về phòng mạch của mình, đặt tên nó là G.H - Đây là cách gọi tắt của Good Home. Đã nhiều năm tôi quan sát được rằng những người nuôi chó con và mèo con luôn nói rằng: tôi chỉ muốn tìm cho chúng một “good home”.

Chẳng bao lâu, tôi đã tin cậy giao con G.H cho một khách hàng rất tử tế có tấm lòng và có ngôi nhà đủ rộng để đón một thành viên bốn chân vào gia đình.

Việc cứu sống con G.H đã đem đến cho nghề bác sĩ thù y của tôi một hướng đi mới. Dù là bàn tay của tôi vẫn còn nắm giữ sức mạnh của thần chết, nhưng trái tim của tôi thì không. Giờ đây, bất cứ khi nào nhìn vào cặp mắt trong trẻo của một con vật cưng, tôi nhận ra rằng những cái nhìn ấy có thể cứu được người khác. Những con thú đó đã cứu tôi.

Marty Becker, D.V.M

Link nội dung: https://unie.edu.vn/truyen-nguoi-du-cho-a53408.html